THE VALE OF ARRYN

THE VALE OF ARRYN

The Vale (vùng màu đỏ)


Vương quốc của Đồi Núi và Thung Lũng, đó là cái tên mà người ta đặt cho vùng đất này trước khi Aegon Targaryen xuất hiện, giờ đây Vale mới là cái tên được mọi người nhớ tới một cách ngắn gọn.

Vale of Arryn, một trong Thất Đại Đô Thành được cai trị bởi gia tộc Arryn từ 6000 năm trước, khi người Andal đầu tiên đặt chân đến Westeros, họ sống trong thành Eyrie-Thủ phủ của The Vale, một tòa thành cao vút được bao quanh bởi dãy núi Mặt Trăng.

Thành Eyrie

Dưới chân của dãy núi là nơi sinh sống của những bộ lạc Đồi, họ không sống dưới sự cai trị của nhà Arryn. Không có tổ chức cụ thể, thiếu thốn lương thực và vũ khí nhưng họ vẫn là những người nguy hiểm đối với lữ khách qua đường.

Trong Cuộc chiến giữa Năm vị vua, Vale giữ lập trường trung lập cho đến cuối cuộc chiến. Chỉ đến khi lãnh chúa Robin Arryn dưới sự điều khiển của “Littlefinger” Baelish đã đồng ý cho quân đội xứ Vale giúp đỡ gia tộc Stark giành lại Winterfell và quyền kiểm soát phương Bắc từ tay nhà Bolton. Sau cuộc chiến, các lãnh chúa xứ Valephương Bắc đã ủng hộ Jon Snow làm Vua của Phương Bắc.


Kỵ binh xứ Vale trong trận chiến Con Hoang
____________________________

“Bất khả xâm phạm, đó là những gì người dân vùng Thung Lũng tự thấy mình như thế. Vùng đất được che chắn khỏi Westeros bởi các dãy núi. Họ gọi lối vào vùng đất của mình là Cổng Máu vì vào thời đại Kỷ Nguyên Anh Hùng, đã có rất nhiều đội quân đổ máu phơi xương tại nơi đây.
Dẫu cho có vào được bên trong, đường vào Thung Lũng cũng rất chật hẹp, dốc và nguy hiểm. Nửa số người sẽ sẩy chân bỏ mạng hoặc đóng băng trong tuyết núi, hay do dân gian tương truyền như thế.
Ngoại trừ việc vùng Thung Lũng đã bị chinh phục. Những ngọn núi được ca tụng kia không cản được người Andal. Người dân vùng Thung Lũng kể rằng hiệp sĩ Artys Arryn, vị tướng quân người Andal, bay trên lưng một con chim ưng khổng lồ rồi hạ sát Vua Griffin trên đỉnh ngọn núi cao nhất. Trong cuộc chinh phạt của Aegon, một trong số những cô em gái của ông ta cũng làm điều tương tự. Cưỡi rồng bay lên khỏi Cổng Máu
bay đến tận Eyrie, thành trì của gia tộc Arryn. Ông vua con của tộc Arryn dâng lại vùng Thung Thũng để được cưỡi trên lưng con quái thú.
Các vị có nắm được vấn đề ở đây không ?
Lý giải cho thất bại bằng những sinh vật hoang đường cùng sở thích nhất thời của trẻ con thay vì thừa nhận nguyên nhân gốc rễ của nó.
Đó chính là tính kiêu ngạo của kẻ cô lập. Con người vùng Thung Lũng quá tự đắc với những ngọn núi của mình nên khó lòng chấp nhận những khiếm khuyết của nó. Những người Andal đầu tiên đặt chân lên Thung Lũng là những lãnh chúa quyền lực nhất, Nhà Arryn, Nhà Waynwood, Nhà Corbray thích khoe khoang. Trong huyết quản họ chảy dòng máu của dòng dõi quý tộc Andal cổ xưa nhất ở Westeros. Nhưng trong đầu óc họ lại dâng tràn một sự điên rồ còn xa xưa hơn, đó là những vấn đề xoay quanh dòng máu đó.
Nếu đúng là thế, những lãnh chúa thuần huyết kia lẽ ra đã có thể diệt trừ các bộ tộc miền núi nhiều thế kỷ trước rồi. Nhưng bọn kẻ cướp rừng rú đó, những kẻ sinh sống giống bầy chó hơn là bầy người, vẫn tiếp tục gieo rắc tai họa cho vùng Thung Lũng. Thậm chí từng có lần chúng bắt cóc một người Nhà Arryn. Trước Tyrion Lannister, một kẻ ngoại tộc, không một lãnh chúa nào từng nghĩ đến chuyện biến các bộ tộc này thành lợi thế của vùng Thung Lũng. Những kẻ máu chiến như thế rất hữu ích, mà lại còn rẻ nữa. Nhưng có lẽ các lãnh chúa Thung Lũng cũng có xét đến những ý nghĩ đó trong đầu. Dù sao đi nữa, sự biệt lập của Thung Lũng đã sinh ra quá nhiều sự tự tôn và những tiếng be be giả tạo, ảnh hưởng đến quyết định của họ hơn là khả năng nhìn xa trông rộng. Giống như kẻ mù chỉ biết đoán hướng đi của con ngựa.

Ta ngờ rằng Jon Arryn đã chuẩn bị cho cuộc nội chiến khi tập hợp các tùy tướng thay vì giao nộp lại hai kẻ được ông ta bảo hộ là Ned Stark và Robert Baratheon cho Vua Điên. Danh dự thôi thúc và Lãnh chúa Arryn tuân theo. Ông ta cũng sẽ làm như thế nếu hai kẻ kia không phải là lãnh chúa của hai gia tộc lớn, có thể tự mình thành lập những đội quân hùng mạnh. Nhưng có lẽ ta đã đánh giá ông ta quá thấp. Dù sao, nếu cuộc chiến có nhắm vào họ,
chỉ có Lãnh chúa Arryn mới có một tòa lâu đài đẹp đẽ, vững chãi để lẩn trốn. Ông ta cũng đủ khôn ngoan để đưa nàng Lysa Tully tội nghiệp lên giường và có được Riverland làm đồng minh. Jon Arryn chiến thắng. Rồi Jon Arryn cũng chết. Rất tài tình, Thung Lũng đã tránh được mớ hỗn loạn sau đó.

Mùa màng không bị đốt phá hay khô héo do thiếu người chăm sóc. Sức mạnh không bị suy giảm do cưỡng bức tòng quân cho những cuộc giao tranh vô vọng. Ở Thung Lũng, cuộc sống vẫn tiếp diễn như vốn có của nó. Êm đềm. Kiêu hãnh.
Thế giới của danh dự cao ngất không bị quấy rầy bởi các đội quân và những kẻ dòng dõi thấp kém nhưng họ luôn  mang một tham vọng cao sang.
Bất khả xâm phạm.”

Petyr Baelish


Comments